Đăng ký tham dự

Lễ Hội Trà Quốc Tế Lâm Đồng 2025 tôn vinh di sản trà lâu đời của vùng B’Lao – nơi khí hậu, thổ nhưỡng và bàn tay người làm trà đã tạo nên những phẩm trà trứ danh, đưa Bảo Lộc trở thành “thủ phủ trà Ô Long Việt Nam”.

Giữa trái tim của di sản ấy, Nhà Máy Chè Cổ 1927 hiện lên như một chứng nhân thời gian, lưu giữ ký ức của nhiều thế hệ trà nhân và nhịp sống của vùng đất trà trăm năm.

Từ nền tảng lịch sử này, Trại Sáng Tác 1927 quy tụ hơn 20 nghệ sĩ đa ngành trong hành trình 30 ngày để sống cùng đồi trà, nhà máy, con người và ký ức B’Lao. Những trải nghiệm chân thật ấy được kết tinh thành các tác phẩm mang tinh thần “Hồn Đất – Hồn Nghề”, tiếp tục đánh thức câu chuyện trà Việt bằng ngôn ngữ của nghệ thuật

Nghệ sĩ Nhiếp ảnh: Hoàng Lê Giang
Giới thiệu tổng quan
Từ đồi trà trong sương sớm đến không gian trăm tuổi của Nhà Máy Chè Cổ 1927, nghệ sĩ của Trại Sáng Tác đã lắng nghe đất – nghề – ký ức B’Lao để tạo nên chất liệu cho một tác phẩm biểu diễn độc bản của Lễ Hội Trà Quốc Tế Lâm Đồng 2025.

“Mỹ Cảm Trong Sương” được hình thành từ cảm xúc trước, kịch bản sau; từ những rung động chân thật trong quá trình nghệ sĩ tiếp xúc trực tiếp với không gian 1927. Tại đây, mặt sàn, ánh sáng, âm thanh và hơi thở của trà trở thành bạn đồng hành sáng tạo.

Tác phẩm là sự giao thoa của ba khối nghệ thuật:
• Sắp đặt – tái hiện tinh thần nghề và vật liệu gốc của nhà máy.
• Trình diễn – để cơ thể kể lại hành trình của lá trà và con người làm trà.
• Mỹ thuật – làm hiện lên vẻ đẹp của đất, của nghề và ký ức B’Lao.

“Mỹ Cảm Trong Sương” là lời tri ân quá khứ và là cách chúng tôi đánh thức di sản bằng cảm xúc – mang đến cho khán giả một trải nghiệm thực cảnh nơi nghệ thuật, không gian và hồn trà hòa vào nhau.

Lời ngỏ

Thời gian biểu diễn: 05–06–07/12/2025 (Suất 1: 10:00 – 11:30 & Suất 2: 15:00 – 16:30)
Địa điểm: Nhà Máy Chè Cổ 1927 – 280 Trần Phú, Bảo Lộc, Lâm Đồng

Nghệ sĩ thị giác / Họa sĩ
Nguyễn Đức Phương

Người đối thoại với đất và sắc màu tự nhiên

Nghệ sĩ Nguyễn Đức Phương chọn vật liệu từ đất, nước và sắc tố thực vật như một cách trở về với bản thể. Với anh, sáng tạo không bắt đầu bằng ý tưởng mà bằng việc chạm tay vào vật chất nhào, nghiền, nhuộm như một nghi lễ xưa. Trong cuộc đối thoại thầm lặng ấy, vật liệu dẫn dắt và người nghệ sĩ lắng nghe.
Tác phẩm của Phương mang nét hồn nhiên, dí dỏm và đôi khi cố ý vụng về như một lời nhắc về sự đơn sơ và tinh khiết trong sáng tạo. Giữa thời đại công nghệ, anh chọn đi chậm, để đất kể lại câu chuyện bền bỉ và chân thật của con người Việt.

Không gian thị giác 

Trong không gian trăm tuổi của Nhà Máy Chè Cổ 1927, các nghệ sĩ trình diễn đã cùng chạm vào ký ức của vùng đất B’Lao để tạo nên một trải nghiệm thực cảnh độc bản. Dưới sự dẫn dắt của Đạo diễn Nguyễn Duy Thành, Biên đạo Thịnh Tiêu và Tổ Yến Crew, cùng sự hòa âm của nghệ sĩ bộ gõ Long Đinh và Nguyễn Hữu Phúc, ngôn ngữ cơ thể – nhịp chân – hơi thở – âm sắc – được kết nối thành một cấu trúc chuyển động giàu cảm xúc.

Họ không chỉ tái hiện câu chuyện của nhà máy, mà để cơ thể lắng nghe sương, ánh sáng, vật liệu và hơi thở thời gian – từ đó kiến tạo nên một miền cảm nhẹ như tơ, nơi quá khứ và hiện tại gặp nhau trong im lặng của nghệ thuật.

Nghệ sĩ trình diễn

Biên đạo Thịnh Tiêu

 Nghệ sĩ bộ gõ
Long Đinh

Nghệ sĩ bộ gõ
Nguyễn Phúc (Puba)

Nghệ sĩ âm nhạc điện tử
Lamie Nguyễn

Ca sĩ
Phạm Trần Phương

Đạo diễn
Nguyễn Duy Thành

"Cây trà đã đứng trên đất Bảo Lộc này cả trăm năm, lặng lẽ uống nắng, uống mưa mà chắt chiu ra vị ngọt. Còn chúng ta, đôi khi đi gần hết cuộc đời mới học được cách ngồi yên để thưởng thức trọn vẹn một ngụm nước trong...

Chùm thơ này là hành trình của một người tập uống trà, cũng là tập nhìn sâu vào chính mình. Ở đó không chỉ có hương thơm hay vị thanh, mà còn có cả vị chát cháy của những lỡ lầm, vị đắng của những trăn trở và hậu ngọt của sự bao dung...

Xin gom góp những cảm xúc bé nhỏ ấy, đặt vào đây như một lời trì ân gửi tới Đất, tới người và tới những duyên lành đã cho chúng ta một lần được ngồi lại bên nhau...

Các bài thơ tiêu biểu

Ghi chép bên lá trà

Nhà thơ Lai Thượng Hưng

Lai Thượng Hưng | tại Trại sáng tác 1927
11.2025
La Fe từng thổ lộ, hoa hồng không chỉ là một loại hoa mà còn là biểu tượng sống động của tình yêu, sự thuần khiết và hài hòa. Chính những bức tranh hoa hồng trắng dành tặng người vợ yêu dấu đã khởi nguồn cho "lời tuyên bố tình yêu" bất tận, định hình phong cách và triết lý nghệ thuật của anh. Tuy nhiên, đến Việt Nam lần này, cụ thể là Bảo Lộc lại mang đến phong vị nghệ thuật mới mẻ hơn cho nghệ thuật của La Fe.

Từ "Hoa Hồng Tình Yêu" Đến "Trà Hoa Cuốn Hút”

Nổi danh từ những đóa hồng lộng lẫy, nên quyết định nhận lời mời tham gia trại lưu trú sáng tác chủ đề hoa trà là trải nghiệm khác biệt với La Fe. "Việc khám phá vẻ đẹp của hoa trà Bảo Lộc là một sự mở rộng tự nhiên hành trình nghệ thuật của tôi: tìm thấy vẻ đẹp tuyệt vời, kết nối với câu chuyện nơi vùng đất mới," (La Fe). Đây là bước chuyển mình thú vị, khớp hoàn toàn với tinh thần "La Fe" – Niềm tin – của người nghệ sĩ. Anh tin vào sức mạnh của cảm xúc và sự kết nối.
Với bàn tay tài hoa của bậc thầy màu nước, từng cánh hoa trà trắng muốt thơm ngọt, từng giọt sương đọng trên búp trà xanh mởn sẽ được tái hiện với phong cách tinh tế đặc trưng của La Fe. Đi từ khắc họa những vi tế của thiên nhiên, câu chuyện về một vùng đất lành, về những con người hiền hòa, kiên cường cũng sẽ dần dần hé lộ qua nét cọ của anh như từng lớp từng lớp cánh hoa trà được bung nở.
Nếu hoa hồng là lời tuyên bố tình yêu dành cho người phụ nữ của đời anh, thì những tác phẩm vẽ hoa trà tại Bảo Lộc lần này chính là tình yêu của La Fe dành cho mảnh đất và con người Việt Nam.
La Fe - một "Niềm tin" mới được thăng hoa từ hương trà Việt.
Hay còn gọi là "La Fe", người được cộng đồng nghệ thuật quốc tế vinh danh là bậc thầy màu nước với những triển lãm 'Unique Roses' bất hủ, sẽ đem đến một hơi thở mới lạ tới Việt Nam. Tại lần lưu trú sáng tác ở thành phố của những đồi trà xanh mướt, La Fe không vẽ hoa hồng - một chủ đề trọng tâm của anh. Thay vào đó, anh kể câu chuyện mới về hoa trà Bảo Lộc, nguồn cảm hứng bất ngờ, mở ra chương mới đầy mê hoặc trong hành trình nghệ thuật.

Nghệ sĩ Sattha Homsawat

Những người dưỡng hương trà

Mảnh ghép của Bảo Lộc chẳng thể nào hoàn thiện nếu thiếu những
bàn tay chăm chút của con người hiền hòa nơi này. Không chỉ sống
dựa vào đất lành, nông dân Bảo Lộc còn nuôi dưỡng, giữ gìn vẻ đẹp của vùng đất này. Những đồi trà xanh thẳm là sinh kế của từng hộ trà, từng lớp người nhờ hương trà mà lớn lên, rồi lại dùng chính sức mình để tần tảo với đất và cây. 
Ta thấy những gương mặt lành hiền với đôi mắt sáng trong thật gần gũi qua nét bút của Quỳnh. Rồi không chỉ là những gương mặt, mở rộng hơn là cả quá trình chăm sóc cây trà, từng đôi tay khéo léo, tỉ mẩn của mọi ngày đi vào hội họa. Những khoảnh khắc lao động được Quỳnh nâng niu, gom góp vào nghệ thuật, những điều tưởng bình dị của ngày thường hóa đẹp đẽ và rực rỡ hơn bởi nét, màu, hình.

Thiên nhiên và con người nương tựa và dung dưỡng nhau qua ngàn đời tại thủ phủ trà Việt. Cảm được cái thiết tha, mối giao hảo bền chặt ấy, nốt hương trà thắm sắc nồng của La Fe được Lê Ngọc Quỳnh hoàn thiện bằng cách khắc họa vẻ đẹp của con người chân chất nơi vùng đất này.
Xứ Bảo Lộc quanh năm xanh mướt, từng đồi chè trùng điệp mải miết chạy cuối chân trời, chạm đến những tầng mây cao. Cái xứ thanh bình, yên ả, đẫm hương trà mỗi sớm ấy người ta gọi trân quý là thủ phủ trà Việt. Để diễn cái đẹp lành của thiên nhiên xứ trà lên từng lớp màu trên giấy, nghệ sĩ Sattha Homsawat, hay còn gọi là "La Fe", người được cộng đồng nghệ thuật quốc tế vinh danh là bậc thầy màu nước với những triển lãm 'Unique Roses' không dùng màu xanh biếc của lá làm chủ đạo như một biểu tượng quen thuộc mà chọn những cánh trà tinh khôi. Là sắc đỏ thắm của cây trà cổ 1700 năm, nằm giữa lòng Nhà máy cổ, lặng yên ngắm trọn vẻ đẹp của thiên nhiên Bảo Lộc; là sắc trắng ngần điểm xuyết đồi trà xanh, báo hiệu một chu kỳ mới của những lứa trà tiếp theo.

Từng cánh hoa là dấu ấn rực rỡ, nồng nàn hương sắc thời gian của đất và người Bảo Lộc, dưới kỹ thuật điêu luyện của một bậc thầy màu nước càng thêm mượt mà và sống động. "Việc khám phá vẻ đẹp của hoa trà Bảo Lộc là một sự mở rộng tự nhiên hành trình nghệ thuật của tôi: tìm thấy vẻ đẹp tuyệt vời, kết nối với câu chuyện nơi vùng đất mới," (La Fe). Đây là bước chuyển mình thú vị, khớp hoàn toàn với tinh thần "La Fe" – Niềm tin – của người nghệ sĩ. Anh tin vào sức mạnh của cảm xúc và sự kết nối.

La Fe chọn nhìn thiên nhiên ở khoảng cách gần, đặc tả những đặc trưng nhỏ nhắn, không mở rộng tranh bằng toàn cảnh Bảo Lộc nhưng vẫn khiến ta có một hình dung rất đẹp, rất nên thơ về mảnh đất lành, tràn trề nhựa sống. Chất màu nước nhẹ nhàng, tinh tế của La Fe tả lại cái tình dịu dàng, vi tế của vùng đất này, nơi thiên nhiên mỏng manh nhưng vẫn bền bỉ tựa cánh trà trong sương.

Thiên nhiên trong từng cánh hoa trà

Đồi chè 1
Đồi chè 2
Đồi chè 3
Mùa hái chè đầu xuân

Hoạ sĩ
Lê Ngọc Quỳnh

GIỚI THIỆU TRIỂN LÃM ẢNH
“XỨ TRÀ B’LAO”
Nhiếp ảnh gia Nguyễn Văn Thương
Triển lãm ảnh “Xứ Trà B’Lao” của nghệ sĩ nhiếp ảnh Nguyễn Văn Thương là lời tri ân sâu sắc gửi đến vùng đất đã nuôi dưỡng tuổi thơ và tâm hồn nghệ sĩ – mảnh đất B’Lao trù phú, nơi những đồi trà xanh bất tận đã trở thành biểu tượng văn hóa của Bảo Lộc. Với hơn hai thập kỷ cầm máy, anh chọn ánh sáng làm ngôn ngữ kể chuyện, lưu giữ ký ức về quê hương qua những khoảnh khắc mộc mạc mà đầy xúc cảm.
Bộ ảnh dẫn người xem đi qua những buổi sớm Bảo Lộc mờ sương, nơi đồi trà thoắt ẩn thoắt hiện trong hơi thở của đất trời. Các góc toàn cảnh mở ra vẻ hùng vĩ, yên bình của xứ đồi, nơi thiên nhiên và con người hòa làm một. Ở đó, nụ cười của những người phụ nữ hái trà trở thành điểm sáng – chân dung của niềm vui lao động, của sự bền bỉ và niềm tự hào gìn giữ nghề truyền thống.
“Xứ Trà B’Lao” được xem như lời mời gọi người xem cùng bước vào không gian của hương trà, của ký ức và của tự hào quê hương. Đây cũng là dấu ấn đặc biệt của nghệ sĩ Nguyễn Văn Thương khi đưa câu chuyện trà B’Lao đến với bạn bè quốc tế qua ngôn ngữ nhiếp ảnh giàu cảm xúc và chân thực. Gìn giữ nghề truyền thống.
Giới thiệu tác phẩm

Nhiếp ảnh gia Hoàng Lê Giang

Có một may mắn lặng lẽ tìm đến tôi, đó là được cùng những trà nương lên đồi khi sương còn giăng kín. Giữa màn sương bảng lảng của cao nguyên, chỉ có tiếng cười giòn tan và đôi tay thoăn thoắt hòa vào màu xanh miên viễn. Mỗi búp trà được hái không chỉ là một sản phẩm, mà là một nhịp điệu của lòng thành kính. Tôi đã dõi theo vòng tuần hoàn ấy: từ người hái trà cần mẫn, người sao trà tận tâm, qua những công đoạn đòi hỏi sự kiên nhẫn và chính xác. Nước và ánh mặt trời của vùng đất này đã mang đến sức sống cho lá trà, và qua bàn tay con người, nó được tôi luyện để trở thành tinh túy. 
Cầm trên tay ly trà nóng hổi vừa được pha, hương thơm lan tỏa dịu dàng, một cảm giác bình dị mà thấm đẫm ùa về. Nó không chỉ là vị trà, mà là hương vị của bao tâm huyết, của sự giao hòa giữa Đất Trời và con người. Thiền sư Thích Nhất Hạnh từng nói: “Uống một chén trà là để sống trọn vẹn trong giây phút hiện tại” Ly trà này chính là khoảnh khắc dừng lại, nơi ta thấy được tất cả tinh hoa và sự lao động cần mẫn đã kết tinh, nhắc nhở ta về giá trị của sự chậm rãi trong cuộc đời vội vã. Đó là cách mà Bảo Lộc gửi gắm triết lý sống: tinh tế trong chi tiết, sâu sắc trong cảm nhận.
Tác phẩm
Hoạ sĩ & Nhiếp ảnh tham gia
 “Trại Sáng Tác 1927”

Nguyễn Văn Hiệp
Võ Lâm Mỹ Hạnh
Màu Thời Gian
Trà B’Lao.
Những Cung Bậc Màu Xanh
Oolong Hoa Trà
Lê Văn Hoàng
Cho Ngày Mai
Trần Thị Thanh Diệu
Dịu Dàng Xứ Trà
Hong Nắng
Lê Thuý Hằng
Tâm Trà

Đặt ngay

THEO DÕI THÊM TẠI 

THÔNG TIN LIÊN HỆ 


Hotline: 076 960 1016
Email: kechuyennghinnam@4llin.vn
Tác phẩm: Hong Nắng
Sau khi những búp trà được thu hoạch và vận chuyển về nhà máy, Những người công nhân tiếp tục công đoạn “ hong nắng “. Đây là một trong những công đoạn quan trọng làm cho những búp trà không còn ướt bởi những giọt sương sớm và cũng không được quá khô làm giảm đi những hàm lượng tinh chất có trong trà tươi trước khi được đưa vào dây chuyền sản xuất ra Trà thành phẩm.


Tác phẩm: Trà B’Lao. Những Cung Bậc Màu Xanh.
Mỗi sớm mai trên những Nương Trà B’Lao, Những người công nhân hối hả tất bật với công việc thu hoạch trà ,để đảm bảo chất lượng trà được tốt nhất những người công nhân phải thu hoạch xong trước khi trời nắng quá gắt làm ảnh hưởng tới chất lượng Trà.
Tác phẩm: Màu Thời Gian
Bức tranh “Màu Thời Gian” được sinh ra từ những rung cảm rất sâu khi đứng trước những mảng tường cũ phủ rêu, những chiếc máy móc đã hoen ố trong nhà máy trà cổ. Ở đó, thời gian không chỉ trôi mà còn in dấu, để lại lớp patina của ký ức. Những vệt nứt, màu gỉ sắt, mùi trà xưa như kể lại câu chuyện của bao thế hệ. Tất cả hòa vào nhau, tạo nên cảm hứng để tôi gom nhặt những gam màu trầm ấm, tái hiện vẻ đẹp mộc mạc nhưng đầy thiêng liêng của sự cũ kỹ – nơi thời gian trở thành một sắc màu biết nói.
Tác phẩm: Dịu Dàng Xứ Trà.
"Dịu Dàng Xứ Trà" là khoảnh khắc lắng đọng khi ngày dần khép lại trên những triền đồi xanh ngút ngàn. Ánh hoàng hôn trải nhẹ như một dải lụa mỏng, chạm khẽ lên từng lá trà, từng hơi sương còn vương trong không khí.

Không gian không ồn ào rực rỡ, mà trôi đi chậm rãi, đủ để người xem cảm nhận được nhịp thở bình yên của thiên nhiên.
Những lớp đồi nối tiếp nhau tạo thành nhịp điệu mềm mại, dẫn ánh nhìn trôi xa vào miền tĩnh lặng. Màu sắc trong tranh không đối chọi, mà hòa quyện, thì thầm với nhau bằng những gam xanh dịu, vàng ấm và ánh trắng mờ của sương khói. Tất cả cùng tạo nên một cảm giác êm ái, nhẹ tênh như một ký ức đẹp vừa chạm tới.

Tác phẩm không chỉ ghi lại cảnh sắc của một vùng trà, mà còn là cảm xúc về sự chậm lại giữa đời sống vội vã. Đó là lời mời gọi người xem tạm dừng, hít một hơi thật sâu, để cảm nhận sự dịu dàng vẫn luôn hiện hữu trong thiên nhiên và trong chính mình
Tác phẩm: Cho Ngày Mai.
Cây trà đang vươn lên chung quanh cô gái tượng trưng cho sự thẳng thắn, đi lên thăng hoa về những điều tốt đẹp!
Cô gái đang đứng mặc chiếc áo dài chung quanh cổ quấn khăn màu vàng, xa là đồi núi và những ngôi nhà là tượng trưng cho tương lai của sự phồn vinh.
Cô gái biểu tượng cho sự thuần khiết ở tuổi trăng tròn, đang mơ về những giấc mơ về tương lai của quê hương đất nước đang phát triển đang vươn mình.
Tác phẩm: Oolong Hoa Trà
Đoá hoa trắng,
trong sương mai,
giữa đồi trà,
em bé hái.

Tôi vẽ một bàn tay bé nhỏ đưa ra một nhành hoa trắng. Một hành động tự nhiên, là bản năng của mọi đứa trẻ khi tiếp cận vẻ đẹp của tự nhiên. Mỹ cảm đó vốn dĩ luôn tồn tại sâu trong tâm mỗi người, không cần ai chỉ dạy, không cần phải hiểu nguyên do.Khi lớn lên, phần lớn chúng ta đã quên rằng ngoài sinh tồn ra, mỗi chúng ta còn có một bản năng hướng tới chân-thiện-mỹ, là chất nghệ sỹ, cũng là khao khát kết nối, khao khát chạm đến tình yêu thuần khiết của nhau và rộng hơn là của ta với toàn sự sống xung quanh.
Tôi tin, thế giới này chỉ cần thay đổi một chút trong tư duy, như thưởng ngoạn nghệ thuật không đơn thuần là giải trí, như việc thưởng trà không chỉ là giải khát. Nếu khơi gợi được bản năng đó tốt hơn, tôi tin tưởng vào một tương lai bình yên hơn, và tốt đẹp dần lên.
Tác phẩm: Tâm Trà
Chiếc lá xanh
Qua thăng trầm
Giữ hồn trà
Người lớn rót

Thăng trầm của một chiếc lá xanh qua bao công đoạn chế biến, di chuyển, thời gian... Vẫn giữ vẹn nguyên hương vị vốn có. Đó là cách một loài cây, một sự sống đã giữ lại linh hồn của nó. May mắn thay con người đã nhìn ra, nên chúng ta không chỉ tiêu thụ lợi ích mà còn tôn vinh những giá trị nguyên bản nên mọi thứ đã trở thành văn hoá, thanh lọc qua thời gian đã trở thành di sản.
Nên tôi đặt bức tranh là Tâm Trà với ngụ ý mọi điều chúng ta làm đều xuất phát từ cái tâm. Hình ảnh đứa bé đặt chiếc lá nhỏ lên ngực có thể xem là hành động vui chơi hồn nhiên với cây cối, mà cũng có thể đại diện cho mọi điều chúng ta làm với thiên nhiên hay với văn hoá cũng đều xuất phát từ tâm là chính. Người lớn rót trà, uống vào tâm, rồi cũng từ tâm đó mà hiểu thấu mọi ước nguyện của cuộc đời này.